Xem lại giùm anh” và đưa điện thoại cho cô ấy
Xem lại những gì đã lưu trong đó, chồng bổi hổi trước những tin nhắn của ngày xưa. Cuộc sống vất vả hơn, nhiều áp lực hơn, nên dần dần chồng không thẳng nhắn cho vợ nữa. Anh nén cười bảo: “Hay là cô út. Ghen giùm cho ông anh. Nhưng đành bất lực. Có chuyện gì, chồng bốc máy nói nhanh mấy câu cho xong; vợ thèm đọc những dấu ba chấm nối dài xót thương hay lơ lửng cái dấu chấm than bởi nỗi phiền.
Cô “giặc bên Ngô” tò mò và đâm ra. Mới đây, mua chiếc điện thoại mới, vợ nhờ chồng rà điện thoại cũ trước khi tặng cho đứa cháu ở quê. Trở về tỉnh thành, việc trước tiên là cô ấy gặp riêng anh: “nhắn nhe mài miệt kiểu ấy, tuổi xanh chưa chồng như em còn không đủ sức. Có lần anh bận việc không về quê nội ăn giỗ cùng mọi người. Rồi mình có con, ra riêng.
Tối đó em ngủ với em gái út của anh, lạ chỗ lại nhớ hơi “bạn cùng giường” nên cứ ôm cái điện thoại nhắn suốt. HỮU THÁI. Ở chung với gia đình chồng, chuyện gì mình cũng phải giữ ý. Dành cho chồng, vợ đã không thể gửi không phải vì phím "gửi" bị hư mà do "sóng hôn nhân" bị nhiễu, phím "nhận" từ chồng đã bị lỗi tự hồi nào.
Vợ chồng son, nhiều khi giữa bữa cơm chiều hay giờ sinh hoạt chung, lén trao nhau nụ cười tình tứ và ánh mắt âu yếm cũng chưa thỏa, thế là mình lại thậm thụt nhắn nhau vài tin ngắn gọn. Anh xem lại kẻo tan nhà nát cửa”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét